Chợt thấy lại số điện thoại...Mấy ngày lu bu chỉ thoáng một chút rồi như quên HN. Một chút trống vắng, như những con đường SG về đêm lành lạnh. Hai đứa cứ đinh ninh hàng cây trên đường là me, hóa ra là điệp. Hic, lại còn bảo SG rất đặc biệt khi có những hàng...me. Sự ngộ nhận? Nhầm lẫn? Thời gian cùng chiều nhưng không gian trái hướng...Biết làm sao! Như khoảng không xao xác rồi rơi vào lặng lẽ. Có khi nào, tất cả rồi cũng trôi về phía lặng lẽ. Như những con đường SG đêm lành lạnh, trống trải, một mình mình ngơ ngác...
Thứ Hai, 20 tháng 8, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét