Thứ Năm, 7 tháng 4, 2011
Người đàn bà gần 30
Bỗng thấy buồn khôn tả, như là đang nhầm lẫn, như là mình đã sai. Có gì đâu. Có giận gì đâu. Có hờn gì đâu. Có trách gì đâu. Tất cả chỉ là vì mỗi người là 1 cá thể. Ai cũng có cs riêng, có khát khao, ham muốn và Tự do cho riêng mình.
Nhưng bỗng như thấy mình lại bị bỏ rơi giữa chợ. Bỏ rơi giữa cánh đồng. Bỏ rơi giữa dòng sông. Bỏ rơi giữa đường dài hoang vắng.
Người đà bà gần 30. Đã là gì? Đã biết gì? Đã yêu gì? Đã nhớ gì?
Để rồi như chơi vơi giữa cánh đồng. Giữa miền nhớ, miền thương, miền yêu, miền hận...
Người đàn bà gần 30. Chợt thấy lòng cồn cào bao lo lắng. Oan trái cuộc đời có lẽ cũng từ đây...
Người đàn bà gần 30, giật mình nhận ra dường như đã qua một thời rất trẻ.
Người đàn bà gần 30, có một chút tiếc nuối, một chút tiếc nhớ.
Người đàn bà gần 30, biết mình đang dần đi chậm lại.
Người đàn bà gần 30,
Vẫn mong mình không bao giờ thôi khát khao...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)