Thực tập vừa xong. Chẳng buồn, chẳng vui… Lại đi tiếp. Không quan tâm đời đang hồng hay đang đen. Mọi chuyện cứ ào ào ập đến. Có lúc lliêu xiêu, có lúc muốn quỵ ngã. Nhọc nhằn…Âu lo…Con đường phía trước sâu hun hút. Giấc mơ đêm qua, mình đứng trong đường hầm mà lối ra chỉ là một chấm trắng mờ nhạt. Kệ, cứ đi, cho tới khi kiệt sức. Có thể or không bao giờ mình tới được đốm trắng đó. Nhưng còn hơn đứng một chỗ mà lo sợ. Đi, lại đi…
Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét